“Artist hay nghệ sĩ là người hình thành ý tưởng và tạo ra các tác phẩm sáng tạo như vẽ, đồ hoạ, nhiếp ảnh, chạm khắc, thiết kế mô hình, kịch sân khấu…”
1.Chào các bạn
Gần đây mình được đọc khá khá confession của ‘chị gái’, ‘bạn’ của các artist tập sự than phiền về việc nghề vẽ ‘mơ mộng, ảo tưởng, khó kiếm sống, tiền ít’…
Cách đây nhiều năm, đứa bạn thân của mình cũng nói y chang các bạn vậy.
Và thay vì dừng vẽ, dừng mơ mộng, mình đành miễn cưỡng dừng tình bạn lại khi mà không nhận được sự tôn trọng tự do cá nhân với sự động viên thúc đẩy lẽ ra phải nên có ở bất kì một người bạn nào. Nhớ lại đôi khi mình tiếc cho 1 tình bạn, nhưng chính cô ấy mới là người bỏ lại mình phía sau để chạy đến bên những người bạn thực tế hơn.
2.Ấn đề kiếm sống của 1 artist.
Đúng là rất khó kiếm việc nếu artist tập sự không chịu học tập thêm để trở thành nghiệp dư rồi đến chuyên nghiệp. Vẽ chơi chơi theo đúng 1 style mà không có đào tạo bài bản thì nó sẽ chỉ đến một giới hạn nhất định, sẽ có ngày bạn bị đào thải bởi những artist chuyên nghiệp và trẻ hơn, phong cách đa dạng hơn.
Hồi mới đi làm mình được biết từ một chị hay tuyển người vẽ minh họa là họ sẽ đổi artist thường xuyên để có phong cách mới, do vậy nếu chỉ vẽ được 1 kiểu thì sẽ chỉ cộng tác vài ba tập tranh còn nếu bạn thay đổi thì có thể làm nhiều hơn được. Điển hình họa sĩ Tạ Huy Long, anh này có phong cách minh họa siêu đa dạng tùy theo câu chuyện mà anh ý minh họa.
3. Ngành Game ?
Còn ngành game cũng tương tự, cứ theo xu hướng mới nhất mà sẽ làm game có phong cách art tương tự như vậy.
Vì sao nhỉ, vì chúng ta chưa đủ tầm tạo ra trending theo phong cách của mình nên buộc phải thích nghi để sống sót mà theo đam mê vẽ.
Lắm lúc mình nghĩ như vậy style riêng không được chấp nhận thì vẽ làm gì, chúng ta vẽ để thể hiện bản chất bên trong của chúng ta cơ mà. Nhưng sau mình nhận ra là trong cái thế giới mà công việc vẽ ít được tôn trọng và việc vẽ cũng ít như thế này thì việc mình theo đuổi vẽ, được vẽ hang ngày là hạnh phúc lắm rồi/
4. Có nhiều việc không ?
Hiện giờ có rất nhiều công việc liên quan đến vẽ, bạn phải tự xác định mình kiếm sống tốt nhất với ngành vẽ nào:
– Hội họa (đẳng cấp nhất nghèo và giàu được xác định chủ yếu nhờ họa sĩ còn sống hay không)
– Sao chép tranh hội họa
– Đồ họa (Logo, branding, tờ rơi, web, in ấn…)
– Vẽ truyện tranh (Gia công vẽ thuê hoặc tự đầu tư mà vẽ)
– Vẽ minh họa cho báo, sách, bìa
– Vẽ game (Cái này đa dạng và có nhiều mục nhưng thường công ty bé họa sĩ sẽ phải vẽ hết từ UI, BG, Nhân vật, animation)
– Vẽ hoạt hình cho các công ty làm thuê.
– Vẽ tự do kiếm khách lẻ.
Đó là vẽ kiếm sống thế thôi, những tác phẩm tạo ra khi đó vẫn là theo đặt hàng của người khác, không phải của riêng artist.
5.Kiếm tiền
Hầu hết các artist mà mình biết đều phải song hành vẽ kiếm tiền và vẽ riêng theo style của họ đi kèm thêm là vẫn tự học thêm kĩ thuật vẽ, nâng cao công nghệ vẽ… Nói chung đây là ngành dã man buộc người ta phải luôn học tập không ngừng nghỉ cho đến già luôn.
Nhưng mà cứ cố gắng đi, trời không phụ lòng người đâu. Nói thế này cho các anh chị em và các artist tập sự yên tâm về nghề vẽ nhé, hiện mình tuy là một họa sĩ (ngành game) gần như vô danh trong giới vẽ nhưng mà có công việc kiếm được cũng cỡ cỡ 20tr/tháng (15tr lương cứng, còn lại là chạy freelancer), ấy là mới chỉ vẽ toàn cho dân Việt Nam thôi nhé.
6. Rồi sao ?
Tuy rất vất khi vừa vẽ ở công ty, vừa vẽ freelancer, vừa cố gắng vẽ cho bản thân lại còn luôn bị artblock khi ngắm tranh của các bạn vẽ đẹp nổi tiếng nữa nhưng được vẽ là vui rồi. Mà mình chỉ là mức trung bình thôi, nói giỏi hơn thì mình sẽ làm freelancer hoàn toàn kia.
Theo mình các anh chị em bạn bè của họa sĩ tập sự thay vì khuyên từ bỏ thì hãy giúp họ học tập vẽ thiệt chăm chỉ, đưa ra các tấm gương sáng về không bỏ vẽ dù khó khăn thì hay hơn.
Hãy thử đặt mình vào địa vị của các artist tập sự đó xem, trên mạng tuy đông người nhưng cuộc sống cá nhân mình nghĩ họ đa phần khá cô đơn, cần động viên tiến từ gia đình với bè bạn. Đừng ép ai đó buộc họ từ bỏ thứ duy nhất làm họ hạnh phúc như vậy.
7.Kết
Cuộc sống là những thử thách và trải nghiệm mà, nếu sống không có ước mơ và lý tưởng, không có đam mê và mục đích, chỉ trực chờ con đường nhàn hạ và dễ dàng thì… thật không phải là sống.
Tham khảo thêm tại: