Trong hệ thống phân tán, việc thiết kế và triển khai các mẫu kiến trúc là một phần quan trọng để đảm bảo tính mở rộng, tin cậy và hiệu suất. Dưới đây là một số mẫu thường được sử dụng trong hệ thống phân tán:
1. Ambassador Pattern
Ambassador Pattern được sử dụng để giảm thiểu giao tiếp trực tiếp giữa các thành phần của hệ thống. Trong mô hình này, một thành phần trung gian (Ambassador) được sử dụng để xử lý tất cả các yêu cầu đến và từ một thành phần cụ thể. Điều này giúp kiểm soát và quản lý các yêu cầu, cũng như cung cấp một điểm truy cập duy nhất cho các dịch vụ.
2. Circuit Breaker Pattern
Mẫu Circuit Breaker được sử dụng để kiểm soát và quản lý các lỗi trong hệ thống phân tán. Khi một dịch vụ hoặc thành phần gặp sự cố, mẫu Circuit Breaker sẽ ngắt kết nối với thành phần đó và trả về một lỗi hoặc giá trị mặc định thay vì tiếp tục gửi yêu cầu. Điều này giúp tránh việc lan rộng sự cố và giảm thiểu tác động lên hệ thống.
3. CQRS (Command Query Responsibility Segregation)
CQRS là một mô hình thiết kế trong đó các lệnh (command) và các truy vấn (query) được xử lý bởi các phần riêng biệt của hệ thống. Bằng cách phân tách việc cập nhật dữ liệu và truy xuất dữ liệu, CQRS có thể cung cấp hiệu suất tốt hơn và linh hoạt hơn trong việc quản lý dữ liệu trong hệ thống phân tán.
4. Event Sourcing
Event Sourcing là một mô hình thiết kế trong đó tất cả các thay đổi vào trạng thái của ứng dụng được lưu trữ dưới dạng sự kiện (event). Thay vì lưu trữ trạng thái hiện tại của hệ thống, Event Sourcing lưu trữ một loạt các sự kiện được áp dụng lên trạng thái ban đầu để tạo ra trạng thái hiện tại. Điều này giúp giữ cho lịch sử thay đổi của hệ thống có thể được theo dõi và phục hồi.
5. Leader Election
Leader Election là một quy trình trong đó các nút trong một cluster phải chọn ra một nút duy nhất (leader) để điều khiển hoạt động của cluster. Quá trình này thường được sử dụng trong các hệ thống có tính nhất quán cao và yêu cầu một điểm cuối duy nhất để quản lý các yêu cầu và trạng thái.
6. Publisher/Subscriber Pattern
Mẫu Publisher/Subscriber được sử dụng để quản lý và phân phối dữ liệu trong hệ thống phân tán. Trong mô hình này, có một số lượng các nhà xuất bản (publisher) tạo ra dữ liệu và một số lượng các nhà đăng ký (subscriber) quan tâm đến dữ liệu đó. Khi dữ liệu được tạo ra, các nhà xuất bản sẽ gửi nó đến các nhà đăng ký phù hợp để xử lý.
7. Sharding
Sharding là một mô hình phân vùng dữ liệu trong hệ thống phân tán, trong đó dữ liệu được chia thành các phần nhỏ hơn (shard) và phân tán trên nhiều máy chủ hoặc nút. Mỗi shard có thể được xử lý bởi một máy chủ hoặc nút riêng biệt, giúp cải thiện hiệu suất và mở rộng khả năng mở rộng của hệ thống.
Kết Luận
Các mẫu kiến trúc là một phần quan trọng trong việc thiết kế và triển khai các hệ thống phân tán. Bằng cách sử dụng các mẫu này một cách chín chắn, các nhà phát triển có thể tạo ra các hệ thống có khả năng mở rộng, tin cậy và hiệu suất cao. Tuy nhiên, việc lựa chọn và triển khai một hoặc nhiều mẫu phù hợp yêu cầu sự hiểu biết sâu sắc về nhu cầu và yêu cầu cụ thể của dự án.
Reference
10 Must Know Distributed System Patterns | by Mahesh Saini | Medium